Dạo này ít viết bài review, vì quá làm biếng, nhưng thực chất thì đi massage nhiều quá nhiều. Đi nhiều quá đâm ra cũng chai lì.
Có nhiều lý do để các ông đi massage đúng không
- Đói
- Thèm một cảm giác khác lạ
- Thử cảm giác lạ
- Thiếu thốn tình cảm
- Tò mò
- Giao lưu
Và khi đi massage nhiều, quá nhiều, thì mình thấy rằng cái cuối cùng chính là cái mình muốn hướng đến. Thực sự cái cảm giác ngồi trong phòng xông hơi dòm ra mờ mờ, hình ảnh một cô gái đang đi qua đi lại ko thấy rõ. Cảm giác không biết bước ra khỏi cái phòng ẩm ướt ngột ngạt ấy mình sẽ gặp ai, một cô gái vui vẻ, hoạt bát, hay là một cô gái lạnh lùng.
Có lẽ đọc đến đây nhiều ông sẽ nghĩ: "Móa thằng này khùng". Và đôi khi mình cũng nghĩ mình khùng thiệt. Vì đúng ra phải là đẹp hay ko, V1 bự hay không ... đàng này mình lại quan trọng về tính cách và thái độ.
Đi nhiều mới nhận ra rằng V1 thì cũng chỉ vậy, hoặc là to hay nhỏ, hoặc là real hay fake. V2, V3 thì cũng chỉ là to hay nhỏ. V4 thì có cái đặc thù hơn là các bé còn nhỏ thì V4 sẽ gọn gàng, các bé có tuổi chút thì bắt đầu cà vạt. Nhưng nhìn chung là như nhau.
Nhưng mình vẫn cuốn, đó là vì tính cách. Thực sự đi nhiều mới thấy muôn hình vạn trạng.
Có bé dễ thương, lãng mạn, thích ca hát. Có bé thì thái độ lạnh lùng, nhưng sau khi phá tan tảng băng, thì là 1 con người khác, vô cùng thú vị. Có bé thì hoạt bát, mới bước ra là cả một bầu trời ụp vào bản mặt, tấn công tới tấp. Có bé thì ngượng ngùng, và mặc cảm. Có bé lại bất cần đời, bất cần khách )
Mình luôn chọn cách tiếp cận tế nhị và nương theo từng tính cách cô bé. Có cô bé thì cộc lốc, nói như ra lệnh: "Lên giường, úp mặt xuống" , có cô bé thì nhỏ nhẹ như rót mật vào tai. Nhưng với bất kỳ tính cách nào, mình cũng tìm cách thích nghi để không phải yêu cầu: "đổi bé khác".
Các ông thử nghĩ xem, có nơi nào mà 2 người một nam một nữ, ko hề quen nhau, nhưng lại trần truồng và chỉ trong 1 khoản thời gian ngắn ngủi, lại tiếp cận nhau và dùng những cử chỉ hành động vốn dĩ chỉ dành cho những cặp đôi quen nhau lâu ngày. 99% là giả tạo. Nhưng chính từ cái giả tạo đó, nó lại khiến 2 con người xóa bỏ khoảng cách và gần nhau hơn một cách nhanh chóng, nếu chúng ta biết biến cái giả thành thật.
Đa phần các cô bé đi làm nghề này. Đa phần chứ không phải toàn bộ nhé, đều ít học, và gánh nặng gia đình. Nhiều ông lại kêu mình dở hơi, ai đi nghe phò kể chuyện. Đúng, mình thường bỏ ngoài tai những cô bé ngồi ca cẩm ngay từ đầu, vì mình biết là ko có thật. Nhưng có những cô bé đáng thương thật, họ thường ko nói ra, và chỉ nói khi cảm thấy mình đáng tin.
Có những cô bé khiến mình suy nghĩ và ám ảnh. Một cô bé mà mình có ấn tượng gần đây. Cô bé có cái hình xăm trên ngực với ám hiệu rất là ăn chơi (bé nói là bé xăm chỉ vì thấy nó đẹp). Khiến mình tò mò và book thử, nhưng khi bé tắm cho mình, mình thấy bé có nhiều hình xăm. Máu tò mò nổi lên, lật qua lật lại (thực sự mình thấy hơi bất lịch sự, bé cũng hơi khó chịu), mình lại thấy những dòng chữ khiến mình nghẹn giọng. Thực sự lúc ấy mình lắp bắp như một thằng đần. Bé xăm về gia đình mình về hình ảnh người mẹ mang thai bé, những dòng chữ về cái chết của cha. Mình cảm thấy thương. Bé cũng nói là Mẹ không biết bé làm nghề này, nhưng vì món nợ chữa bệnh cho cha, khiến bé phải làm. Bé cũng cho xem những hình ảnh làm công nhân với mức lương vài triệu / tháng. Cũng vì cần tiền mà bé phải uống thuốc cầm kinh lại để làm đc nhiều hơn, nhưng sau đó thì lãnh hậu quả là phải đi vay tiền để chữa bệnh và nằm nhà. Nghe qua nhiều ông sẽ nghĩ, gớm lại nghe phò kể chuyện. Thực ra câu chuyện của bé chính khứa quản lý cho mình xem tin nhắn, lúc đó khứa quản lý tốt bụng này cũng ko nói là bé nào, chỉ nói với mình là trong cơ sở em có nhiều đứa cần tiền, và thiếu suy nghĩ tội lắm. Mình chọn bé cũng chỉ vì cái hình xăm lạ lùng, chứ có biết đâu bé là người trong tin nhắn.
Bé nói rằng em kiếm đủ tiền trả nợ, em sẽ về quê ngay để quay lại làm công nhân. Vâng, mình biết nhiều cô bé suy nghĩ như vậy, rồi lại quay lên và làm lại cái nghề này bé à.
Mình cũng không biết viết cái bài này mục đích gì, thôi cứ cho là mình tầm xàm bá láp. Nhưng hy vọng các bác ở đây hãy nhẹ tay với những cô bé, họ cũng là con người, họ mang những hoàn cảnh đặc biệt và học vấn thấp, nhưng không vì vậy mà chúng ta xem thường và cư xử với họ như hạng người thấp kém. Hay trân trọng, khi họ giúp chúng ta giải quyết những nhu cầu của mình và hãy đối xử tốt với họ. Có thể ko bằng cách tip cao, nhưng hãy nhẹ nhàng với phụ nữ. Có ông vào moi móc kiểu gì, mà mình thấy số đó nghỉ làm mấy ngày, hỏi tay quản lý thì nó nói là ông khách thọc ba ngón tay vào, làm cô bé ấy bị tổn thương vùng kín (mà con bé ấy mới 19-20) và phải nghỉ 1 thời gian. Haiizzzzz, đi chơi văn minh lên nhe các bạn. Bản thân tôi cũng lâu rồi, ko thọc tay moi móc gì nữa, chỉ sờ soạng xung quanh, bé nào thơm tho thì húp sò thôi, kaka.
Có nhiều lý do để các ông đi massage đúng không
- Đói
- Thèm một cảm giác khác lạ
- Thử cảm giác lạ
- Thiếu thốn tình cảm
- Tò mò
- Giao lưu
Và khi đi massage nhiều, quá nhiều, thì mình thấy rằng cái cuối cùng chính là cái mình muốn hướng đến. Thực sự cái cảm giác ngồi trong phòng xông hơi dòm ra mờ mờ, hình ảnh một cô gái đang đi qua đi lại ko thấy rõ. Cảm giác không biết bước ra khỏi cái phòng ẩm ướt ngột ngạt ấy mình sẽ gặp ai, một cô gái vui vẻ, hoạt bát, hay là một cô gái lạnh lùng.
Có lẽ đọc đến đây nhiều ông sẽ nghĩ: "Móa thằng này khùng". Và đôi khi mình cũng nghĩ mình khùng thiệt. Vì đúng ra phải là đẹp hay ko, V1 bự hay không ... đàng này mình lại quan trọng về tính cách và thái độ.
Đi nhiều mới nhận ra rằng V1 thì cũng chỉ vậy, hoặc là to hay nhỏ, hoặc là real hay fake. V2, V3 thì cũng chỉ là to hay nhỏ. V4 thì có cái đặc thù hơn là các bé còn nhỏ thì V4 sẽ gọn gàng, các bé có tuổi chút thì bắt đầu cà vạt. Nhưng nhìn chung là như nhau.
Nhưng mình vẫn cuốn, đó là vì tính cách. Thực sự đi nhiều mới thấy muôn hình vạn trạng.
Có bé dễ thương, lãng mạn, thích ca hát. Có bé thì thái độ lạnh lùng, nhưng sau khi phá tan tảng băng, thì là 1 con người khác, vô cùng thú vị. Có bé thì hoạt bát, mới bước ra là cả một bầu trời ụp vào bản mặt, tấn công tới tấp. Có bé thì ngượng ngùng, và mặc cảm. Có bé lại bất cần đời, bất cần khách )
Mình luôn chọn cách tiếp cận tế nhị và nương theo từng tính cách cô bé. Có cô bé thì cộc lốc, nói như ra lệnh: "Lên giường, úp mặt xuống" , có cô bé thì nhỏ nhẹ như rót mật vào tai. Nhưng với bất kỳ tính cách nào, mình cũng tìm cách thích nghi để không phải yêu cầu: "đổi bé khác".
Các ông thử nghĩ xem, có nơi nào mà 2 người một nam một nữ, ko hề quen nhau, nhưng lại trần truồng và chỉ trong 1 khoản thời gian ngắn ngủi, lại tiếp cận nhau và dùng những cử chỉ hành động vốn dĩ chỉ dành cho những cặp đôi quen nhau lâu ngày. 99% là giả tạo. Nhưng chính từ cái giả tạo đó, nó lại khiến 2 con người xóa bỏ khoảng cách và gần nhau hơn một cách nhanh chóng, nếu chúng ta biết biến cái giả thành thật.
Đa phần các cô bé đi làm nghề này. Đa phần chứ không phải toàn bộ nhé, đều ít học, và gánh nặng gia đình. Nhiều ông lại kêu mình dở hơi, ai đi nghe phò kể chuyện. Đúng, mình thường bỏ ngoài tai những cô bé ngồi ca cẩm ngay từ đầu, vì mình biết là ko có thật. Nhưng có những cô bé đáng thương thật, họ thường ko nói ra, và chỉ nói khi cảm thấy mình đáng tin.
Có những cô bé khiến mình suy nghĩ và ám ảnh. Một cô bé mà mình có ấn tượng gần đây. Cô bé có cái hình xăm trên ngực với ám hiệu rất là ăn chơi (bé nói là bé xăm chỉ vì thấy nó đẹp). Khiến mình tò mò và book thử, nhưng khi bé tắm cho mình, mình thấy bé có nhiều hình xăm. Máu tò mò nổi lên, lật qua lật lại (thực sự mình thấy hơi bất lịch sự, bé cũng hơi khó chịu), mình lại thấy những dòng chữ khiến mình nghẹn giọng. Thực sự lúc ấy mình lắp bắp như một thằng đần. Bé xăm về gia đình mình về hình ảnh người mẹ mang thai bé, những dòng chữ về cái chết của cha. Mình cảm thấy thương. Bé cũng nói là Mẹ không biết bé làm nghề này, nhưng vì món nợ chữa bệnh cho cha, khiến bé phải làm. Bé cũng cho xem những hình ảnh làm công nhân với mức lương vài triệu / tháng. Cũng vì cần tiền mà bé phải uống thuốc cầm kinh lại để làm đc nhiều hơn, nhưng sau đó thì lãnh hậu quả là phải đi vay tiền để chữa bệnh và nằm nhà. Nghe qua nhiều ông sẽ nghĩ, gớm lại nghe phò kể chuyện. Thực ra câu chuyện của bé chính khứa quản lý cho mình xem tin nhắn, lúc đó khứa quản lý tốt bụng này cũng ko nói là bé nào, chỉ nói với mình là trong cơ sở em có nhiều đứa cần tiền, và thiếu suy nghĩ tội lắm. Mình chọn bé cũng chỉ vì cái hình xăm lạ lùng, chứ có biết đâu bé là người trong tin nhắn.
Bé nói rằng em kiếm đủ tiền trả nợ, em sẽ về quê ngay để quay lại làm công nhân. Vâng, mình biết nhiều cô bé suy nghĩ như vậy, rồi lại quay lên và làm lại cái nghề này bé à.
Mình cũng không biết viết cái bài này mục đích gì, thôi cứ cho là mình tầm xàm bá láp. Nhưng hy vọng các bác ở đây hãy nhẹ tay với những cô bé, họ cũng là con người, họ mang những hoàn cảnh đặc biệt và học vấn thấp, nhưng không vì vậy mà chúng ta xem thường và cư xử với họ như hạng người thấp kém. Hay trân trọng, khi họ giúp chúng ta giải quyết những nhu cầu của mình và hãy đối xử tốt với họ. Có thể ko bằng cách tip cao, nhưng hãy nhẹ nhàng với phụ nữ. Có ông vào moi móc kiểu gì, mà mình thấy số đó nghỉ làm mấy ngày, hỏi tay quản lý thì nó nói là ông khách thọc ba ngón tay vào, làm cô bé ấy bị tổn thương vùng kín (mà con bé ấy mới 19-20) và phải nghỉ 1 thời gian. Haiizzzzz, đi chơi văn minh lên nhe các bạn. Bản thân tôi cũng lâu rồi, ko thọc tay moi móc gì nữa, chỉ sờ soạng xung quanh, bé nào thơm tho thì húp sò thôi, kaka.